(¯`•¸·´¯)♥♥♥Angel Ran City♥♥♥(¯`•¸·´¯)
[One Short]  Hư vô... Ksvn
(¯`•¸·´¯)♥♥♥Angel Ran City♥♥♥(¯`•¸·´¯)
[One Short]  Hư vô... Ksvn
[One Short]  Hư vô... Mie17_zps1826a44b

Trang ChínhTrang Chính  GalleryGallery  Latest imagesLatest images  Tìm kiếmTìm kiếm  Đăng kýĐăng ký  Đăng NhậpĐăng Nhập  
[One Short]  Hư vô... Mashim10
Đăng ký

Chào mừng đến với diễn đàn
» Nếu đây là lần đầu tiên bạn tham gia diễn đàn, xin mời bạn xem phần hỏi / đáp để biêt cách sử dụng diễn đàn
» Để có thể tham gia thảo luận, bạn phải đăng ký làm thành viên.Bấm vào đây để đăng ký.

Bài gửi sau cùng
Bài gửiNgười gửiThời gian
Thông báo đóng cửa forum Admin
Tue 3 Jul - 5:03
Lời hứa hoa sakura ! love_sakura syaoran
Tue 2 Jun - 13:44
[fic đầu tay] Định mệnh kimiko_yashamura
Fri 22 May - 17:01
Fanfic Shinran tự sáng tác IloveRiida
Wed 29 Apr - 8:50
(short-fic) Anh là ai ran-tsurara
Mon 23 Mar - 20:53
[Fic ShinRan-Sưu Tầm]Tình yêu không báo trước RanNguyen
Tue 10 Mar - 14:38
Khát vọng thiên thần ~*~ love_sakura syaoran
Mon 9 Mar - 14:15
Joker Bảo vệ ran-tsurara
Sat 7 Mar - 16:22
(short-fic) Khát vọng thiên thần love_sakura syaoran
Sat 7 Mar - 15:00
Hồi ức Ran mori Yuki onna
Fri 6 Mar - 22:05
(KaixRan) [18+] Trị thương phuongngoc_cp
Fri 9 Jan - 13:35
( Fic ShinRan 18+) Đâu mới là con người thật của em phuongngoc_cp
Fri 9 Jan - 13:15
Giáng sinh Của ShinxRan achiko kudo
Tue 6 Jan - 21:44
Là bạn "còn lâu achiko kudo
Thu 1 Jan - 12:32
Thông báo Tuyển Nhân sự cho 4rum đợt 2 Admin
Wed 31 Dec - 15:38

|

[One Short] Hư vô...

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down
Sat 26 Jan - 11:19
đang khỏe

New Member
mini042002
New Member

Tổng số bài gửi Tổng số bài gửi : 12
Power Power : 4709
Ngày gia nhập Ngày gia nhập : 26/01/2013
Đến từ Đến từ : Nơi nhưng cơn gió mang đi nhưng nỗi buồn,phía bên kia bầu trời,nơi mang lại hạnh phúc
Sở thích Sở thích : vít fic
Trạng thái Trạng thái : đang khỏe

Thông tin thành viên
Tổng số bài gửi Tổng số bài gửi : 12
Power Power : 4709
Ngày gia nhập Ngày gia nhập : 26/01/2013
Đến từ Đến từ : Nơi nhưng cơn gió mang đi nhưng nỗi buồn,phía bên kia bầu trời,nơi mang lại hạnh phúc
Sở thích Sở thích : vít fic
Trạng thái Trạng thái : đang khỏe
Hiện giờ đang:

Bài gửiTiêu đề: [One Short] Hư vô...



Hè hè,chào các bạn mình là mini042002 hay có thể gọi mình là Anko! hí!
Nếu bạn ở AFH thì có lẽ sẽ rát quen thuộc với mình vì bản tính rất nhìu chuyện và ưa khám phá của mình disapoint
Mới vào đây mình đã nhận diễn được một sồ gương mặt quen thuộc(hai người bạn thân nhất ở AFH của mình ... )
1.Yumi:Lục Tiểu Linh Mai
2.Yuamako:chắc mi là Miru Chirido phải hơm? May mắn
Nhận dịp này mìh sẽ ủng hộ city vời fanfic của mình*cuồng vít fic*

mọt sôd đoạn có in ngiêng nhưng lười 1 mình




Author:Anko
Disclaimer: Tất cả thuộc về bác G_A
Rating: K (ai cũng đọc được hỉu hay không thì tùy)
Pairings: ShinRan
Category: nhẹ nhàng,bùn..
Lời T/g:Tự nhiên trong lòng mình zâng lên một cảm xúc,vậy là lao vào viết,viết mãi,viết mãi,tất cả những chi tiết ở fic này dường như mơ hồ,mình không cần mọi người hiểu,chỉ cần mọi người cảm nhận bằng cả trái tim....
________________________________________________________



Cô chầm chậm đếm bước trên con đường văng.Cô đường về nhà chiều này bỗng dài thêm ,dường như bất tận…
Bước chân của cô vô tình giẫm lên đám lá vàng khô.Từng xác là oằn mình kêu than dưới đôi chân người con gái…Một cơn gió thoáng qua.Đám lá vang thoát nạn mừng rỡ cuốn nhanh về phía cuối con đường….
Không biết từ bao giờ cô đã trở thành kẻ độc hành rồi…
Cô cứ thế lặng lẽ một mình thả bộ theo con đường rợp lá vàng bay…Cô nghe trái tim mình se thắt từng cơn….
Đôi mắt lơ đãng nhìn từng xác lá cô đơn chuyển mình theo cơn gió,bỗng nhiên cô cảm thấy lòng mình trào dâng một niềm thương cảm đến vô vàn…
Chúng cứ bay….cứ bay…bay mãi theo cơn gió không biết dừng lại nơi đâu,giống như cô một mình bơ vơ đơn đọc trên con đường đời,không biết đâu là bến bờ hạnh phúc…
……………………………
Đoàng!-Tiếng súng chát chúa vang lên…
-Không!!!!!!-Cô hét lên,viên đạn xé gió lao đến chỗ cậu..
-Á Á Á !!-Viên đạn xoáy sâu vào ngực đau nhói….
Trước lúc ngất đi cô nghe thấy tiếng còi xe cứu thương…tiếng còi của xe cảnh sát….tiêng xốc điện vô vọng…tiếng bác sĩ nói gấp gắp….và….hình như là tiếng nói của cậu….
“Tin…Tin….Tin…Tin”-Tiếng còi xe của ai đó chợt vang lên khiến cô giật mình dừng lại.Ký ức đã lùi xa…
“Ké é é é ét”..chiếc xe dừng lại ngay trước mặt cô,tiếng bánh xe rít trên mặt đường nhựa nghe rợn người…Cô hoảng hồn,vội cúi đầu nói lời tạ lỗi với chủ chiếc xe rồi bước đi..con đường lại chợt dài thêm với những xác lá vàng khô cuốn theo chiều gió….
O0o

Căn phòng nhỏ với những bức rèm bị gió cuốn bay lất phất trong gió
Cậu ngồi đó, đôi mắt đăm đăm nhìn ra phương trời xa xôi …
Đã hai tuần rồi kể từng khi cậu mãi mãi rời xa cô….
Cậu giam mình trong phòng suốt mấy ngày này…
Cậu muốn hướng nhìn ra cửa sổ….cậu luôn tin rằng cô sẽ quay về…

-Này,Shinichi!-Tiếng gọi quen thuộc vang lên.
Cậu quay đầu lại.Khuôn mặt hồn nhiên đang đứng trước mặt cậu,cô nở một nụ cười hiền từ…
-R…an?-Cậu ngạc nhiên thảng thốt…
-Con nói gì cơ?-Bỗng một tiếng nói nữa lại vang lên.Cậu giật mình như vừa tỉnh khỏi cơn mê trước mặt cậu là mẹ-Bà Yukiko, không phải là Ran..
Con sao vậy?-Bà ân cần hỏi.
Cậu nén tiếng thở dài rồi nói:
-Không có gì đâu mẹ!
Bà Yukiko nhìn con mà lòng quặn thắt,đã mấy ngày nay Shinichi giam mình trong phòng rồi.Shinichi của bà không còn là Shinichi vui vẻ,hòa đồng với nụ cười nửa miệng trên môi mỗi khi tìm ra lời giải hóc búa của một vụ án,Shinichi bây giờ chỉ còn lại đôi mắt buồn bã sâu thăm thẳm…
Bà đặt tay lên vai con mình,nhẹ nhàng nói:
-Shinichi,đừng buồn nữa con ạ,cô ấy sẽ hạnh phúc mà..
O0o
Tropical Land.
Cậu đến nơi đó…nơi cậu và cô có biết bao nhiêu kỉ niệm đẹp….
Cậu ngồi thẫn thờ một mình…lon nước ngọt trên tay đã hết lạnh….
Ran…giờ này….cậu có hạnh phúc không?
Cậu còn nhớ những kỉ niệm của chúng ta chứ?
Ran….cậu đau lắm…phải không?
Shinichi hỏi cô.
Không có tiếng trả lời….có lẽ….cô đã bay mất rồi…..

Cậu đến nơi đó…nơi mà cậu đã cùng cô đến…mừng sinh nhật cô….
Cậu im lặng, chiếc đồng vẫn kêu lên.
Tích tắc...

Cậu đứng giữa vòng tròn cột nước…
Nó vẫn đẹp như thế nhưng….
Dường như thiếu đi một bóng người con gái….

5

4

3

2

1
Cột nước phun lên bao trùm lấy cậu
Màu xanh của nước thật đẹp, nó bắn lên tạo ra những hạt nước li ti tựa như những hạt mưa.
Dường như thiếu đi một bóng người con gái....
Đã lấy thân mình đở viên đạn ấy cho cậu
Đã để viên đạn xoáy sâu vào ngực đau nhói
Ran à…ước gì…cậu nhìn thấy cảnh này một lần nữa….
Cầu vồng xuất hiện…
Mờ nhạt,nhưng tuyệt đẹp…
Bỗng nhiên một thứ hiện ra trước mắt cậu làm cậu choáng váng…
Ran hiện lên trong sắc cầu vồng của nước….
Cô nhìn cậu….nở một nụ cười…
Vẫn là nụ cười đó….nụ cười của thiên thần…
Vẫn là đôi mắt đó….tím biếc màu thủy chung….
-Ran!!!-Cậu giơ tay ra định ôm lấy cô vào lòng.
“Phụt”
Cột nước bỗng tắt đi.
Cô cũng biến mất theo sắc cầu vồng…
Chỉ còn cậu đừng ở đó…trơ trọi…
Thứ mà cậu nắm lấy giờ chỉ còn là không khí thôi….
O0o
“Kính Kong”
Chuông cửa vang lên
Cô đứng ngoài đó…mong chờ…
Cô chờ….chờ một nụ cười nửa miệng quên thuộc…chờ một ánh mắt bao la nhìn cô trìu mến….và chờ…chờ một bàn tay ấm áp của cậu sưởi ấm trái tim giá lạnh của cô…
Cô chờ…ba mươi phút…một giờ…
Cô vẫn chờ….chờ một mái tóc đen bù xù…chờ đôi mắt xanh nhìn cô sắc sảo…và chờ….chờ cái bộ dạng xộc xệch,quần áo nhắn nhúm nhiều ngày không giặt để cô được chăm sóc,yêu thương…
Hai tiếng…ba tiếng….
-Shinichi!Xin cậu đấy hãy mở cửa đi!-Cô tuyệt vọng.
Bóng hình nhỏ bé trượt dài trên khung cửa sắt lạnh lùng…mọi thứ đã tan biên rồi…chỉ còn nước mắt…nước mắt cứ rơi…rơi…rơi mãi lên nền đất…nơi những chiếc lá oằn mình đau thương….
Tất cả chỉ là mơ….
O0o
Cậu bước đi trên con đường thu vắng….như một cái xác vô hồn….
Hiu hắt và đắng cay…
Con đường hôm nay bỗng dài thêm bất tận….những chiếc lá oằn mình kêu than trước đôi chân vô tình của cậu…
Đau đơn không?
Dại khờ không?
Cậu đã để cô xa mãi…
……………………………………………………..
Cô lặng lẽ lê bước trên đường về….buồn bã và xót xa…..
Mùa thu….những chiếc lá vàng cứ rơi…rơi…rơi mãi…không bao giờ nghỉ….rồi tan biến theo gió….như nước mắt của cô cứ rơi…rơi …rơi mãi cho đến khi cạn khô…
Bóng hình nhỏ bé cứ đi xa mãi…xa mãi…cậu không thể níu giữ lại…
-Ran!!!-Cậu hét lên,nắm lấy tay cô.Những thứ cậu nắm là một lớp sương mờ ảo,cạu không thể chạm vào tay cô….tay cô cứ thế tuột…tuột dần…cô vẫn cứ đi…đi..đi mãi không ngừng nghỉ….như kéo cô mãi đi xa cậu….Bóng hình cô cứ mờ đi…mờ dần đi cho đến khi trước mặt cậu..chỉ là một con đường dài vắng tanh..
O0o
-Shinichi này,đi nhanh lên chứ!-Giọng nói quen thuộc lại vang lên đằng sau.
Cậu quay lại.Là Ran,vẫn là cô ấy…
Cô nở một nụ cười hiền lành,nụ cười ấy vẫn hồn nhiên,trong sáng như ngày nào…vẫn là của thiên thần năm xưa….cô cưới cất bước chạy trong bộ đồng phục....
Cậu nắm lấy cô…chới với....nhưng rồi cô lại biến mất…
-Shinichi à,cậu có vui không?-Lại một giọng nói vang lên.
Cậu nắm lấy cô…nhưng cô vẫn lại biến mất…
Cậu cố nắm lấy….cô lại tan đi…
Cậu nắm…nhưng dường như không thể được…cậu đã mất cô thật rồi..
.
.
.
.
-Shinichin ,tớ lạnh lắm…đau lắm….-Ran lại hiện lên trước mặt cậu.Nhưng…lần này cô không cười nữa…Người cô bây giờ tràn ngập thứ chất lỏng nhớp nháp….chúng cứ chảy…chảy mãi từ vết thương trong ngực cô…người cô bê bết máu…đôi mắt của cô không còn là một màu tím biếc thủy chung nữa..mà là đỏ,đỏ độc,đỏ như thứ chất lỏng trên nguời cô.
Cô nâng bàn tay yếu ớt của mình lên.
-Shinichi…
-Không!!!!!-Cậu gào lên,ôm lấy cô.Kì lạ thay,cô không biến mất,cô vẫn cứ đứng đó cho cậu ôm
-Ran,tớ sẽ không để cậu tuột khỏi tay tớ một lần nữa,nhật định!-Câu quả quyết..
“Vù…ù”Lại một cơn gió nổi lên
Những chiếc là vui mừng vì đã tìm được đích đến…
Tất cả chỉ là hư vô…

Tài sản
CLick Vào Xem Tài Sản Của mini042002







[One Short]  Hư vô... Collap11Trả lời nhanh
Trang 1 trong tổng số 1 trang

General instructions
Forum 4ALL - Mái Nhà Tình Bạn
Powered by phpbb® & Version 2.0
Forumotion_ripped by vlt
Best displayed with Firefox & Google Chrome
and 1024x768 screen resolution


Free forum | ©phpBB | Free forum support | Báo cáo lạm dụng | Thảo luận mới nhất